Mình nhập viện trong tình trạng khoẻ re, không đau không mệt, thậm chí tối hôm đó mình còn xin để được xuống dưới đi dạo nhưng y tá bác sỹ không cho vì sợ nguy hiểm “lỡ có chuyện gì”.
Nhưng ngày hôm sau đó thì đúng là kinh hoàng đời tôi. Nở một phân từ sáng đến chiều dù đã chích thuốc giục sinh khiến thời gian trở nên đằng đẵng. Mỗi lần cơn gò tới là mình như chết đi xong sống lại xong lại chết đi xong lại sống lại, với tần suất ngày càng gần và cơn gò thì ngày càng đau. Vĩnh ngồi bên cạnh giúp mình thở, tập trung vào chuyện khác thay vì cơn đau, cùng mình đi bộ dọc hành lang bệnh viện để phân tán sự tập trung. Lúc đó cảm thấy thât hạnh phúc nếu có may mắn được chuyển dạ nhanh gọn lẹ và sinh nở dễ dàng. Và ngưỡng mộ tất cả những người phụ nữ đã từng sinh con.
Hồi sinh là khoảnh khắc chị hộ sinh bảo ok được bốn phân rồi xuống phòng sinh chích giảm đau sản khoa. Lúc đó giảm đau là từ khoá mình trông đợi nhất hy vọng nhất. Cơn đau vẫn tiếp tục thêm tầm hai tiếng cho đến khi được năm phân thì mình sống lại nhờ gây tê. Sáu phân rồi bảy phân rồi tám phân, hai vợ chồng selfie với nhau vài tấm hình vui vẻ chờ tới lúc rặn đẻ. Nhưng quả nhiên không có chuyện gì dễ dàng, tim thai của Shiba không ổn định rồi sụt nghiêm trọng. Vẫn còn có cơ hội mong manh là nở kịp trước khi tim thai quá bất ổn. Nhưng không được. Bác sỹ chỉ định mổ gấp. Mình khóc. Vì chịu cơn đau quá lâu mà cuối cùng vẫn phải mổ. Vì tưởng có thể chi Shiba chào đời như các bạn mà không thể. Vì suốt thai kỳ không dám hy vọng vào việc sinh thường rồi đột nhiên có cơ hội rồi lại mất cơ hội.
10 phút sau mình có mặt ở phòng mổ sau khi Vĩnh ký cam kết. Phòng mổ lạnh ngắt mình run lập cập răng va vào nhau còn tay chân thì như co giật; và mình khóc lóc hỏi bác sỹ con em có sao không anh, sau khi nghe loáng thoáng các bác nói với nhau “thai ngưng tim”. Rất may thao tác mổ không mất nhiều thời gian nên không lâu sau đó mình nghe Shiba khóc và y tá bác sỹ nói ok 3.5kg. Nhìn được Shiba xong yên tâm nằm tiếp tục lấy máu cuống rốn may may vá vá một tiếng rưỡi sau đó.
Khoảnh khắc được đẩy ra khỏi phòng mổ gặp Vĩnh gặp Shiba, thật sự là khoảnh khắc hạnh phúc mình sẽ nhớ nhiều năm về sau.